Cuộc họp báo trước trận ra mắt chính thức của Pep trên cương vị HLV Man City trước thềm mùa giải 2016/17 là một sự kiện đặc biệt thu hút giới truyền thông tại Anh. Pep trước đó, được cho là đang thúc giục Man City đưa về Etihad 1 trong 2 thủ môn của CLB cũ Barcelona, Marc-Andre Ter Stegen và Claudio Bravo. Và thực tế đó khiến tương lai của Hart, bị đặt trong sự hoài nghi cực lớn.
“Joe là một thủ môn”, Pep nói trong cuộc họp báo hôm ấy. “Và với một thủ môn, những gì tôi thường nói trong toàn bộ sự nghiệp huấn luyện của mình là ‘Này chàng trai, hãy chú ý trái bóng dưới chân cậu’ thay vì tập trung vào kĩ năng sử dụng đôi tay của anh ta. Dĩ nhiên, có không ít thủ môn ngoài kia chơi chân tốt hơn Joe. Nhưng điều quan trọng là Joe hiểu tôi muốn gì và đang nỗ lực từng ngày để cải thiện mình trong từng buổi tập”.
Hart đã nỗ lực ra sao và cải thiện kĩ năng chơi chân của một thủ môn như thế nào, trong những ngày đầu của Pep, không ai biết chắc. Nhưng trong trận khai mạc Premier League, đứng trong khung gỗ Man City là Willy Caballero. Sau đó, từ Barcelona, Claudi Bravo chính thức cập bến Etihad. Hart bắt chính trận Man City thắng Steaua Bucarest ở lượt về vòng play-off Champions League đêm 24/8. Anh giữ sạch lưới, Man City thắng 1-0 (6-0 cả hai lượt). Và đó là lần cuối cùng Hart chơi 1 trận chính thức cho Man City!
Cậu ấy vẫn là một thủ môn giỏi. Và cậu ấy cũng chẳng làm gì sai cả. Hart chưa bao giờ là-một-vấn-đề ở Man City. Chỉ là Guardiola, với triết lý bóng đá của mình, muốn có trong đội hình Man City 1 thủ một hay nhất Thế giới ở kĩ năng dùng chân. Giờ ông ấy đã có rồi, với Ederson Shay Given |
Trong mùa giải Premier League cuối cùng bắt chính ở Man City (mùa 2015/16), Hart thực hiện tổng cộng 721 đường chuyền, tỉ lệ chính xác chỉ 52,6%. Con số này ở Bravo mùa 2016/17 là 84,3%. Với Ederson, tỉ lệ chuyền chính xác của anh ở Premier League các mùa 2017/18 và 2018/19 lần lượt là 85,3% và 82,6%. Còn Hart, anh chưa từng vượt qua tỉ lệ chuyền chính xác bình quân 45% trong 2 mùa giải tại West Ham và Burnley.
Tất nhiên, mẫu so sánh như vậy có phần bất công cho Hart. Phong cách Pep xây dựng ở Man City khác hoàn toàn với các CLB mà Hart khoác áo sau khi rời Etihad và cũng không giống với giai đoạn Hart làm việc với Mancini hay Pellegrini. Chỉ tính riêng Premier League mùa trước, cũng chỉ có duy nhất Alisson của Liverpool (80,3%) là phần nào tiệm cận tỉ lệ chuyền chính xác của Ederson – Man City. Những thủ môn hàng đầu khác của giải đấu ở một mức thấp hơn nhiều: De Gea (60%), Pickford (55,7%), Fabiasnki (49,7%)…
“Những yêu cầu đối với một thủ môn trong bóng đá hiện đại đã thay đổi. Nhưng theo quan sát của tôi, Joe không hề gặp vấn đề với những đổi thay này. Cậu ấy đủ giỏi với kĩ năng chơi chân của mình. Tôi không nói Joe sẽ làm được như Ederson bởi thủ thành Brazil là người xuất sắc nhất Thế giới ở khoản này. Burnley – CLB hiện tại của Joe – lại lựa chọn cách tiếp cận hoàn toàn khác. Nhưng nếu đội bóng mà Joe khoác áo cũng hướng tới việc xây dựng lối chơi từ hàng thủ, cậu ấy hoàn toàn có thể đáp ứng mọi yêu cầu” – bình luận của Given.
Hart và Guardiola ở những thế giới hoàn toàn khác nhau |
*****************
Không có nhiều lựa chọn cho Hart ở nửa cuối tháng 8/2016, thời điểm anh biết chắc mình đứng ngoài kế hoạch của Pep và kì chuyển nhượng Hè thì sắp đóng cửa. Vài điểm đến khả thi của Hart, những CLB tầm trung ở Anh, như Crystal Palace, Everton hay Southampton đều đã kịp mua thủ môn mới trước đó. Nhưng có 1 lối thoát cho Hart: Torino.
Hart sẵn sàng với những trải nghiệm mới, trong lần đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu ở nước ngoài. Anh tận hưởng cuộc sống ở Torino, chăm chỉ học tiếng Italia. Cả vạn CĐV Torino đã chào đón Hart trong ngày anh chính thức cập bến nơi này. Nhưng trên sân cỏ, mọi thứ khó khăn hơn nhiều. Hart bắt chính 36 trận và thủng lưới tới… 62 bàn. Có ít nhiều sự thông cảm dành cho Hart, khi Torino sở hữu một hàng thủ kém cỏi nhưng con số thì không biết nói dối. Tỉ lệ cản phá thành công các pha dứt điểm của Hart tại Serie A 2016/17 chỉ là 62,9%. Thấp hơn nhiều so với bất kì mùa giải nào anh bắt chính ở Premier League trong quãng thời gian 2009-2016.
Torino vẫn cân nhắc nghiêm túc về việc giữ Hart ở lại, theo một bản hợp đồng chính thức, nhưng tiềm lực tài chính có hạn khiến CLB này không thể đáp ứng mức phí chuyển nhượng từ Man City, cũng như mức lương khá cao của thủ môn người Anh. Sau 1 năm ở Italia, Hart hồi hương. Và lần này, anh được Man City cho mượn ở West Ham.
West Ham, thậm chí, còn là một trải nghiệm tồi tệ hơn thế với Hart. Sau 11 vòng đầu tiên của Premier League 2017/18, West Ham là đội thủng lưới nhiều nhất giải. Slaven Bilic bị sa thải. Người thay thế Bilic, David Moyes quyết định “đá” Hart khỏi đội hình chính West Ham sau 3 trận đầu tiên nắm đội. Trong cuộc phỏng vấn với The Times năm ngoái, Hart kể anh chưa từng cảm thấy thoải mái ở West Ham.
Giữa giai đoạn hai mùa 2017/18, Hart giành lại vị trí số 1 trong khung gỗ West Ham. Nhưng ở 4 trận cuối cùng mùa giải, Moyes để anh trên băng ghế dự bị. Khi Gareth Southgate lên danh sách tuyển anh chuẩn bị cho VCK World Cup 2018, tên của Hart không xuất hiện. Hart trong một cuộc phỏng vấn sau đó, đã đổ lỗi cho Moyes vì đã không trao cơ hội cho anh bắt chính trong tháng cuối cùng của mùa giải. Nhưng Moyes có sai không khi “loại bỏ” Hart thời điểm ấy? Opta có câu trả lời cho bạn: Với tỉ lệ cản phá thành công chỉ 57,1%, Hart đơn giản là… tệ nhất Premier League. Trong 19 lần Hart bắt chính mùa 2017/18, anh mắc 4 lỗi dẫn đến bàn thua, tần suất nhiều hơn bất kì thủ môn nào của giải đấu.
Mâu thuẫn với Moyes khiến Hart phải tiếp tục một hành trình xê dịch mới. Lần này là Burnley. Thời điểm Hart cập bến Burnley, hai thủ môn của CLB này, Heaton và Pope đều đang chấn thương. Tức cơ hội bắt chính thường xuyên của Hart chắc chắn sẽ rất nhiều. Và anh tin rằng, mình sẽ tranh thủ quãng thời gian quan trọng này để chứng tỏ năng lực với BHL Burnbley.
Hart đã khởi đầu tốt, với những màn trình diễn xuất sắc trước Man Utd hay Cardiff. Nhưng khi Heaton bình phục, HLV Dyche đã quay lại với lựa chọn quen thuộc của mình. Lần cuối cùng Hart ra sân thi đấu ở Premier League là ngày 26/12 năm ngoái. Trận đó Burnley đại bại 1-5 tại Turf Moor trước Everton!
Có quá muộn với Hart cho một sự khởi đầu lại? “Tôi không nghĩ thế” – Given cho biết. “Cậu ấy mới chỉ 32 tuổi. Với một thủ môn, tầm tuổi đó không phải là vấn đề. Chính tôi, tới năm 32 tuổi, mới gia nhập và bắt chính ở Man City đó thôi. Với tất cả những gì tôi biết về Hart, cậu ấy là một người chuyên nghiệp và cực kỳ chăm chỉ. Cậu ấy luôn có khát vọng thi đấu mạnh mẽ và bạn biết đấy, trong bóng đá, mọi thứ có thể thay đổi rất nhanh”.
Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều cho Hart, nếu anh biết chấp nhận thực tại. Giấu đi nỗi khao khát tìm lại ánh hào quang xưa cũ, hài lòng với tư cách là một “số 2” ở Burnley. Nhưng Hart không phải là kiểu người như thế.
Đúng như Given nói, trong bóng đá mọi thứ đổi thay rất nhanh. Như chính Hart, người đã rơi từ đỉnh cao xuống vực sâu chỉ trong vòng 3 năm. Vậy, với một Joe Hart không-chấp-nhận-làm-vai-phụ, bao giờ thì anh sẽ trở lại…
*Lược dịch từ The disappearance of Joe Hart – The Athletic /
Nguồn: Trên đường Pitch
Comments
Post a Comment